NHỮNG NGÀY XƯA GHI DẤU SỬ XANH : NAM VIỆT NAM - TẾT MẬU THÂN NĂM 1968 - MẶT TRẬN SÀI GÒN - CHỢ LỚN VÀ MẶT TRẬN CỐ ĐÔ HUẾ .

06 Tháng Hai 20218:45 CH(Xem: 3221)
MẶT TRẬN SÀI GÒN - CHỢ LỚN :
Chiến sự khởi đầu
Lúc 1 giờ sáng ngày 30 Tháng Giêng, 1968, tức Mùng Một Tết Mậu Thân, khi Cộng quân bắn B-40 và nổ súng tấn công vào cổng gác bên đường Nguyễn Du của Dinh Độc Lập nhưng bị toán cảnh sát canh gác dinh phản ứng kịp thời và đẩy lui.
Đến khoảng 3 giờ sáng, Cộng quân tấn công vào Đài Phát Thanh Sài Gòn nhưng đã bị quân Nhảy Dù giữ an ninh nơi đó đánh bật ra. Đồng thời, một lực lượng khác của Cộng quân cũng mở cuộc tấn công thẳng vào Tòa Đại Sứ Hoa Kỳ trên đường Thống Nhất nhưng không chiếm được nơi này.
Lúc 3 giờ 45 phút sáng 31 Tháng Giêng (Mùng Hai Tết), Cộng quân tấn công vào một phi đạo tại Phi Trường Tân Sơn Nhứt, nơi họ bị các lực lượng Nhảy Dù Việt Nam Cộng Hòa và Thiết Giáp Hoa Kỳ đánh trả dữ dội, khiến Cộng quân phải tháo chạy vào khu vực hãng dệt Vinatexco gần đó. Vào buổi chiều cùng ngày, các đơn vị Biệt Động Quân từ Thủ Đức và Hóc Môn được điều động về đánh quân địch tại khu vực Hàng Xanh và Xa Lộ Biên Hòa.
Ngày 1 Tháng Hai (Mùng Ba Tết), một lực lượng lớn gồm tám tiểu đoàn Nhảy Dù và Thủy Quân Lục Chiến cũng đã được điều động về thủ đô để đánh dẹp Cộng quân tại những ổ kháng cự của địch tại Bộ Tổng Tham Mưu QLVNCH, khu vực Trường Sinh Ngữ Quân Đội, Trường Tổng Quản Trị, Trại Trần Hưng Đạo, Trung Tâm Huấn Cụ và Thính Thị, Trại Cổ Loa, Trại Phù Đổng… Cùng ngày, hoạt động của Cộng quân trên toàn quốc có phần suy giảm, mặc dù CS vẫn còn bám trụ tại các đô thị và thành phố như Sài Gòn, Huế, Ban Mê Thuột, Kon Tum, Mỹ Tho, Vĩnh Long…
Ngày 5 Tháng Hai (Mùng Bảy Tết), Chiến Dịch Trần Hưng Đạo, dưới quyền tổng chỉ huy của Đại Tướng Cao Văn Viên, Tổng Tham Mưu Trưởng QLVNCH, khởi sự hành quân giải tỏa thủ đô và thanh toán địch quân. Tướng Viên chia Sài Gòn-Chợ Lớn và vùng ven đô (bao gồm các quận và phường, khóm từ nội thành Sài Gòn ra đến Hạnh Thông Tây, Xóm Mới, Lạng Sơn, Xóm Dừa, Gò Vấp, Thông Tây Hội, Trại Cổ Loa…) thành sáu khu vực trách nhiệm do các lực lượng Nhảy Dù, Thủy Quân Lục Chiến, Biệt Động Quân, Quân Đoàn 3, Cảnh Sát Quốc Gia, và các đơn vị chiến đấu Hoa Kỳ phụ trách. Giao tranh giữa ta và địch tại vùng thủ đô và ven đô tiếp diễn cho đến ngày 10 Tháng Hai thì quân lực VNCH mới dẹp tan hết các ổ kháng cự lẻ tẻ của Cộng quân.
Đợt 2 Mậu Thân 1968
Lần này Cộng quân tập trung đánh chiếm những khu đông dân cư, lựa chọn những địa thế khó xoay trở cho QLVNCH , như những khu dân nghèo với nhà cửa chen chúc và đường hẻm chằng chịt, khiến cho các hoạt động cứu thương, cứu hỏa và thanh toán các ổ kháng cự của địch gặp rất nhiều khó khăn.
Cuộc tấn công đợt 2 của Cộng quân khởi sự lúc 3 giờ sáng ngày 5 Tháng Năm, tức chỉ hai ngày sau khi Washington và Hà Nội thỏa thuận chọn thủ đô Paris của Pháp làm địa điểm mở cuộc hòa đàm nhằm chấm dứt cuộc xung đột võ trang kéo dài tại Việt Nam.
Một vụ nổ làm rung chuyển Đài Truyền Hình Sài Gòn trên đường Hồng Thập Tự, và tiếp theo đó là những đợt xung phong của Cộng quân vào các công thự và địa điểm chiến lược tại đô thành. Trước đó, đặc công Cộng sản đã rải truyền đơn trên đường Cô Giang và đường Cô Bắc nhằm xách động quần chúng theo họ mà nổi dậy chống chính quyền tại các khu Cầu Kho, Chợ Cầu Muối, Đề Thám, Bùi Viện… Tiếng súng AK-47 của Cộng quân đã nổ ran tại khu Phan Đình Phùng-Nguyễn Bỉnh Khiêm thuộc quận 1, khu Chùa Bà Lớn thuộc quận 3, khu Khánh Hội thuộc quận 4, khu Trần Nhân Tôn thuộc quận 5, khu Chợ Lớn, khu Kho Quân Cụ ở Gò Vấp, khu Phú Thọ Hòa gíáp ranh với Gia Định… làm cho nhiều nhà dân bốc cháy.
Ngày 6 Tháng Năm, Cộng quân tấn công khu Ngã Tư Bảy Hiền, Nghĩa Trang Quân Đội Pháp và Bộ Tư Lệnh Biệt Khu Thủ Đô.
Ngày 7 Tháng Năm, các lực lượng Nhảy Dù thanh toán các ổ kháng cự của dịch tại Cổng Phi Long của Bộ Tư Lệnh Không Quân, rồi tiến vào giải tỏa khu Nhị Tỳ Quảng Đông ở Chợ Lớn, nơi một số đông Cộng quân đang cố thủ và kháng cự mãnh liệt.
Ngày 8 Tháng Năm, quân lực VNCH tiếp tục cuộc tấn công giải tỏa các chốt của Cộng quân tại khu 18 Thôn Vườn Trầu và xã Nhị Bình. Cùng ngày, cuộc chiến cũng lan tới các khu An Phú Đông, Chợ Cầu, Tân Thới Hiệp, Hóc Môn… Trận chiến tại đây tiếp diễn cho đến ngày 11 Tháng Năm mới chấm dứt sau khi Cộng quân tháo chạy.
Ngày 25 Tháng Năm, Cộng quân lại xâm nhập khu Đồng Ông Cộ và Ngã Năm Bình Hòa cũng như vào quận 6 ở Chợ Lớn. Các cuộc giao tranh dữ dội giữa Thủy Quân Lục Chiến và Cộng quân diễn ra tại khu chùa Tập Thành ở Chợ Lớn và lan cả sang các khu Ấp 7, cầu Sơn, cầu Băng-Ky, Cây Quéo, và Cây Thị. Các cuộc đụng độ kéo dài cho tới ngày 5 Tháng Sáu, với các cuộc tấn công phối hợp của Nhảy Dù và Thủy Quân Lục Chiến vào các toán Cộng quân vẫn còn cố thủ tại chùa Tập Thành.
Rồi chiến sự lại lan qua vùng Cây Quéo, khu tứ giác Ngô Tùng Châu-Hoàng Hoa Thám-Lê Quang Định và một con đường nhỏ khác.
Ngày 6 Tháng Sáu, chiến sự lan tới khu chùa Trúc Lâm và đường Ngô Tùng Châu.
Ngày 7 Tháng Sáu, lực lượng Nhảy Dù tái chiếm khu chùa Linh Sơn, nơi Cộng quân kháng cự rất mãnh liệt, đến nỗi phần lớn cây cối tại đây đều cháy đen, các bụi tre bị bứng gốc, nhiều ngôi nhà bị tan hoang, và máu me loang lổ cùng mùi tử khí xông lên nồng nặc.
Sáng ngày 8 Tháng Sáu, Biệt Cách Nhảy Dù nhảy vào trận địa tại khu vực trường Đức Tín trong trận đánh xáp lá cà bằng lựu đạn suốt đêm với Cộng quân đang cố thủ tại đây, khiến địch quân CS, (thuộc Tiểu Đoàn 1, Trung Đoàn Đồng Nai mới xâm nhập) kinh hãi tháo chạy.
Đến ngày 10 Tháng Sáu, lại có ác chiến tại vườn cây rậm rạp quanh Trung Tâm Tịnh Xá ở gần đường Trần Bình Trọng, nơi một đơn vị Thủy Quân Lục Chiến đang án ngữ. Chiều cùng ngày, Cộng quân khởi sự tẫu tán vào khu rừng cây rậm rạp phía sau chùa Dược Sư, nơi CS đã bố trí khoảng 50 hầm hố để chuẩn bị tử thủ, nhưng rồi chúng bỏ chạy luôn.
Ngày 11 Tháng Sáu, mặt trận Cây Quéo, cứ điểm cuối cùng của các lực lượng Cộng Sản xâm nhập vào Đô Thành Sài Gòn trong khu tứ giác Lê Quang Định-Trần Bình Trọng-Ngô Tùng Châu và đường ranh Xóm Thơm chính thức ngưng tiếng súng.
Mặc dù đã bị đánh tan tành, Cộng quân vẫn tiếp tục pháo kích bừa bãi vào nhiều nơi tại Đô Thánh Sài Gòn, kể cả Phi Trường Tân Sơn Nhứt, gây tổn thất nhân mạng đáng kể cho thường dân vô tội, mãi cho đến ngày 22 Tháng Sáu mới chấm dứt hẳn.
Thật khó mà đưa ra con số thương vong chính xác của Cộng quân và các lực lượng Đồng Minh tham chiến tại mặt trận Sài Gòn-Chợ Lớn.
MẶT TRẬN CỐ ĐÔ HUẾ :
Ngày 31 Tháng Giêng, 1968 (Mùng Hai Tết), lúc 3 giờ 40 phút sáng, quân đội Cộng sản bắn trọng pháo và rốc-kết tấn công và tràn ngập hầu như khắp mọi nơi trong thành phố Huế, ngoại trừ Bộ Tư Lệnh Sư Đoàn 1 Bộ Binh tại Trại Mang Cá nằm ở góc phía Bắc của kinh thành Huế (cũng nhờ có sự trợ chiến của một đơn vị Nhảy Dù tại đó), và cơ quan Viện Trợ Quân Sự Mỹ (MACV) tại khách sạn Thuận Hóa ở phía Hữu ngạn sông Hương.
Đến 8 giờ sáng thì cờ CS - Mặt Trận Giải Phóng được kéo lên trên kỳ đài Phu Văn Lâu.
Sáng sớm ngày 1 Tháng Hai, tức Mùng Ba Tết, Tiểu Đoàn 7 và Tiểu Đoàn 2 Nhảy Dù cùng Chi Đoàn 7 Thiết Giáp đã băng đồng gần 20 km từ vùng Phong Điền, phía Bắc sông Cổ Bi, về giải cứu cố đô Huế, trong khi các đơn vị tăng viện khác của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa (VNCH) đến được Bộ Tư Lệnh Sư Đoàn 1.
Ngày 2 Tháng Hai, thêm một đại đội Thủy Quân Lục Chiến Mỹ nữa đến MACV, gia tăng số quân Mỹ nơi đây lên thành bốn đại đội tất cả.
Ngày 3 Tháng Hai, quân Mỹ tiếp nhận một tiểu đoàn của Sư Đoàn 1 Không Kỵ ở mặt Tây Bắc thành phố Huế.
Ngày 4 Tháng Hai, cầu An Cựu trên quốc lộ 1, cách Huế 3 km, bị giật sập.
Ngày 5 Tháng Hai, tiểu đoàn Không Kỵ thứ hai của Hoa Kỳ đến Tây Bắc Huế.
Ngày 6 Tháng Hai, Thủy Quân Lục Chiến Mỹ chiếm lại Tòa Hành Chánh Tỉnh Thừa Thiên và nhà lao Thừa Phủ.
Ngày 7 Tháng Hai, lúc 5 giờ sáng, đặc công Cộng sản phá sập cầu Trường Tiền, cây cầu chính bắc qua sông Hương, từng được các kỹ sư hãng Eiffel của Pháp xây dựng vào năm 1899 và là biểu tượng của Huế suốt hai thế kỷ. Cầu Trường Tiền bị gãy nhịp .
Ngày 11 Tháng Hai, hai đại đội Thủy Quân Lục Chiến Mỹ cùng năm chiến xa tiến vào Thành Nội.
Ngày 12 Tháng Hai, những thành phần còn lại của Sư Đoàn Thủy Quân Lục Chiến Mỹ cùng với hai tiểu đoàn Thủy Quân Lục Chiến VNCH tiến vào Thành Nội trong khi ba tiểu đoàn Nhảy Dù VNCH được lệnh rút về Sài Gòn.
Ngày 13 Tháng Hai, Tướng Creighton Abrams thiết lập bản doanh tại Bộ Chỉ Huy Tiền Phương MACV ở Phú Bài để trực tiếp điều động cuộc chiến đấu tái chiếm Huế của quân Mỹ cùng với các lực lượng VNCH.
Ngày 14 và 15 Tháng Hai, Hải và Không Quân Hoa Kỳ mở những cuộc oanh tạc ồ ạt vào các cứ điểm địch ở Thành Nội.
Ngày 16 Tháng Hai, một đại đội thuộc Sư Đoàn 101 Nhảy Dù Hoa Kỳ nhảy vào trận chiến tại mạn Tây Bắc thành phố. Một tiểu đoàn Thủy Quân Lục Chiến thứ ba của Quân Lực VNCH tham gia mặt trận nội thành Huế.
Ngày 19 Tháng Hai, tiểu đoàn Không Kỵ thứ ba của Mỹ nhận nhiệm vụ tại mạn Tây Bắc thành phố.
Ngày 21 Tháng Hai, các lực lượng Mỹ tràn ngập bộ chỉ huy của một trung đoàn Cộng Quân ở La Chữ, phía Tây Bắc Huế.
Ngày 22 Tháng Hai, hai tiểu đoàn Biệt Động Quân VNCH tiến quân vào Thành Nội.
Ngày 24 Tháng Hai, lúc 5 giờ sáng, Quân Lực VNCH thượng quốc kỳ lên Kỳ Đài Phu Văn Lâu. Lúc 3 giờ 15 chiều, các đơn vị Hắc Báo của Sư Đoàn 1 Bộ Binh mở cuộc càn quét địch ở khu vực Đại Nội. Ngày 25 Tháng Hai, nhờ an ninh được hoàn toàn tái lập tại Huế, Tổng Thống VNCH Nguyễn Văn Thiệu bay vào Thành Nội để khen thưởng các đơn vị chiến thắng tại Mặt Trận Huế.
Cũng theo tài liệu nói trên, các cuộc giao tranh tại Mặt Trận Huế hồi Tết Mậu Thân 1968 đã lấy mất 5,713 sinh mạng, trong đó phía Mỹ có 142 Thủy Quân Lục Chiến và 74 Bộ Binh tử trận, trong khi phía Quân Lực VNCH có 384 chiến sĩ hy sinh, thuộc các binh chủng Bộ Binh, Nhảy Dù, Thủy Quân Lục Chiến và Biệt Động Quân. Về phía Cộng quân, có đến 5,113 cán binh tử trận. Ngoài ra, vào những tuần và tháng sau ngày Huế được giải phóng khỏi tay Cộng quân, người ta lại đào thêm được gần 3,000 xác người nữa bị chôn dưới những hố nông tìm thấy rải rác chung quanh Huế. Hầu hết họ đều là nạn nhân bị thảm sát dưới tay binh lính Cộng sản cũng như các phần tử thân Cộng cùng cảm tình viên của họ tại vùng Thừa Thiên-Huế.
Theo các số liệu trên trang mạng history.net, tính đến cuối Tháng Ba, 1968, sau khi mặt trận Sài Gòn-Chợ Lớn, đợt 2 và mặt trận Huế kết thúc, có khoảng 45,000 Cộng Quân đã bị giết trên toàn quốc, trong khi số binh sĩ Việt Nam Cộng Hòa tử trận là khoảng 5,000 người và số quân Mỹ thiệt mạng là chừng 3,900 người (với con số thiệt hại về nhân mạng của Cộng Quân cũng trong khoảng thời gian trên tại mặt trận Huế là khoảng 5,200 người, của QLVNCH là khoảng 460 người, và của Hoa Kỳ là khoảng 220 người).
Các nhà viết quân sử đều đồng ý rằng Huế là nơi mà kịch chiến trên đường phố được coi là khốc liệt nhất sau năm đợt giao tranh trên đường phố thủ đô Hán Thành (Seoul) của Nam Hàn (từ Tháng Sáu, 1950, đến Tháng Tư, 1951) trong cuộc Chiến Tranh Triều Tiên. Lực lượng hùng hậu của địch đổ dồn về mặt trận này đã làm cho liên quân Việt-Mỹ phải hết sức vất vả chiến đấu để giành lại thế chủ động.
Trận tử chiến tại Huế còn làm các cựu chiến binh Mỹ thời Đệ Nhị Thế Chiến nhớ lại Mặt Trận Bulge khốc liệt (từ Tháng Mười Hai, 1944, đến Tháng Giêng, 1945) tại Bỉ.
Huế Tết Mậu Thân: Một thiên anh hùng ca, một định mệnh buồn ./.
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn